Nghiệm Thu: Một tuần tắt điện thoại vì chính mình (2)
Sau nhiều tuần lần lữa dời tới dời lui. Thế là cuối tuần vừa rồi tôi đã quyết tâm thực hiện MỘT TUẦN TẮT ĐIỆN THOẠI VÌ CHÍNH MÌNH. Và không nhiều lời, đây là những gì tôi đã làm:
Ngày thứ nhất: 1/12/2020
_ Liệt kê 20 điều có thể làm trong 1 tiếng: (đây là danh sách của mình)
Đi bộ
Đi lễ buổi sáng đầu ngày và cầu nguyện
Hát và đọc lời một bài hát tiếng Pháp
Đọc Thánh Vịnh bằng nhiều ngôn ngữ
Đi bộ đến cửa hàng tiện lợi và mua một món yêu thích
Ngồi và không làm gì cả
Nghe nhạc
Viết thư cho người chồng tương lai
Nói chuyện với bạn thân
Đi xem phim với mẹ
Chơi đàn piano
Mua hoa và đặt trong phòng để trang trí
Xem lại Eternal Sunshine of the Spotless Mind (bộ phim yêu thích gần đây)
Xem một vở ballet trên youtube
Đọc thơ
Ăn tàu hủ đá với chị em họ
Xem lại albums gia đình
Nướng bánh
Lần một chuỗi mân côi cầu nguyện cho gia đình.
_ Vẽ bưu thiếp
Ngày thứ hai: 2/12/2020
_ Vẽ bưu thiếp
_ Đọc Thánh Vịnh 23 ở nhiều ngôn ngữ khác nhau: Vô cùng thú vị và kỳ diệu!
Tiếng Pháp: Click vào đây Tiếng Việt : Click vào đây Tiếng Do Thái: Click vào đây Tiếng Anh : Click vào đây Tiếng Tây Ban Nha: Click vào đây
Ngày thứ ba: 3/12/2020
Đi bộ 40 phút: đến cửa hàng tiện lợi và mua một món mình yêu thích
20 phút nghỉ: chơi với Mèo Supe
Ngày thứ tư: 4/12/2020
Đọc thơ Nguyễn Thiên Ngân
Ngày thứ năm: 5/12/2020
Làm Thơ: Mất Mát Là Một Phần Cuộc Sống
Người ta cứ ra rả bên tai:
Mất mát là một phần cuộc sống
Và thời gian sẽ chữa lành tất cả.
Nhưng làm sao chấp nhận đây?
Linh hồn tôi ơi, linh hồn tôi hỡi!
Trái tim này đau nhói.
Khi chia tay tình yêu đầu,
Khi người bạn thân rời bỏ ta,
Khi gia đình làm ta thất vọng,
Đến con mèo cũng ra đi.
Những ký ức này, ai sẽ giữ lại đây?
Người ta nói: kẻ ở lại sẽ là người đau đớn nhất.
Nhưng kẻ nào ở lại cũng là kẻ yêu nhiều nhất.
Tình yêu thì đâu sợ phải chịu thiệt.
Đau đớn cũng là cái giá của trưởng thành.
Chúng ta sống trong một thế giới tan vỡ,
Nơi người cha và mẹ nói lời chia tay.
Nơi đứa bạn thân trách móc, thờ ơ.
Nơi tình yêu dẫm nát trái tim.
Và con mèo trở thành nguồn an ủi duy nhất.
Mất rồi lại có, có rồi lại mất.
Thế giới như túi ba gang,
Và nhân duyên là những thỏi vàng.
Quen rồi đi, đi rồi quen.
Mỗi người sẽ cùng ta bước chung một chặng đường.
Chỉ một chặng thôi, hãy nhớ nhé!
Không gì là mãi mãi.
Con đường chúng ta đi là con đường độc hành.
Không giống như lúc nhỏ,
Vẫn thường hứa với nhau,
Chúng ta sẽ là bạn thân mãi mãi.
Chúng ta sẽ yêu nhau đến tận cùng trái đất.
Sự vỡ mộng là bài học thứ hai,
Thực tế đầy thực dụng:
"Thời nào mà một túp lều tranh hai tim vàng,
Không có tiền, cạp đất mà ăn à?"
Hay là ta đem trái tim đi cầm ở tiệm vàng?
Nhưng tôi ơi,
Đứng đánh mất niềm tin.
Tốt đẹp đến với ai cần nó.
Mãi mãi tin vào một ngày mai tươi sáng,
Là thứ không bao giờ rời bỏ ta.
Đọc bài thơ này khiến mình nhớ đến:
twenty one pilots: Stressed Out
Ngày thứ sáu: 6/12/2020
Don dẹp phòng, dọn dẹp tâm hồn, dọn dẹp cơ thể.
Ngày thứ bảy: 10/12/2020
Nghe nhạc "không lời" : khi ngôn từ lặng im và âm nhạc lên tiếng
Beethoven - Rondo e capriccio op.129 - Rage over the lost penny
MOZART, 12 Variations on "Ah, vous dirai-je, Maman" K.265
Beethoven "Moonlight" Sonata, III "Presto Agitato" Valentina Lisitsa
*Thử thách 1 tuần: TẮT ĐIỆN THOẠI VÌ CHÍNH MÌNH
Comments
Post a Comment