THÁNG 9 TÔI ĐỌC

1. ĐỂ EM KHỎI LẠC TRONG KHU PHỐ - Patrick Modiano 

Tôi nghĩ văn của Patrick Modiano có một sức mạnh kỳ diệu biến đổi cái cốt tuỷ văn chương trong tôi. Một cái gì đó giống như dải lụa hồng bay phấp phới giữa các tầng mây trong một ngày xanh. Một cái gì đó khó nắm bắt nhưng lại thật đẹp, thật trầm lắng và tinh tế. Một cái gì đó rất Pháp. Có lẽ vì vậy mà bạn tôi thường nói tôi rất hợp với nước Pháp dù tôi còn chưa đặt chân tới đó bao giờ. Và bạn tôi thì đã sống ở đó gần một thập kỷ nay. 

Dù gì thì cuốn tiểu thuyết vẫn xoay quanh chủ đề quen thuộc đó là ký ức. Mỗi cuốn tiểu thuyết của Modiano là "một cú đẩy từ quá khứ" như người ta vẫn thường nhận xét như vậy. Vẫn là cái cảm giác lãng đãng; chỉ là đổi tên nhân vật, thời gian và cốt truyện mà thôi. Tôi thật sự không biết văn chương có khả năng biến đổi con người ta sâu sắc như vậy. Chỉ vài ngày sau khi đọc xong tôi mới cảm nhận được. Đến giờ tôi vẫn không hiểu được một cách rõ ràng nó là gì. Tôi bắt được cái đẹp trong văn của ông như sợi chỉ mỏng phát sáng giữa đêm tối. Lần đầu tiên tôi chạm trán phải một tác phẩm và một tác giả như vậy; nó "quá nhanh quá nguy hiểm". 


2. SỨC MẠNH CỦA THINH LẶNG - ĐHY Robert Sarah & Nicolas Diat 

"Thà thinh lặng mà hiện hữu thì tốt hơn là nói mà không hiện hữu." 
 

Tôi tìm đến cuốn sách này như một giải pháp khôi phục khả năng lắng nghe đã mất của mình. Tôi muốn tìm ra nguyên do vì sao mình lại mất đi khả năng ấy và làm cách nào để có lại được nó. Và tôi đã tìm được. Còn hơn cả mong đợi. 

Thinh lặng là một nhân đức. Và có lẽ bất kỳ nhân đức nào cũng cần phải được luyện tập, hơn nữa còn phải luyện tập thật nghiêm khắc và kiên nhẫn. Tôi nhận ra một điều rằng, càng đánh mất mình chúng ta càng không có khả năng để thinh lặng. Tôi cũng nhận ra rằng, thinh lặng không chỉ là im lặng mà là lắng nghe. Lắng nghe bằng cả trái tim. Vào một lúc nào đó tôi lại nhận ra, lắng nghe là cách duy nhất để cứu chữa tôi. Tuy vậy lắng nghe cũng là một vấn đề nan giải. Đó là một cuộc nổi loạn chống lại sự lắng nghe mà tôi đã mang lấy gần như cả cuộc đời. Tôi xem nó như là một quả tạ phải mang vác, như cái cùm dưới chân tên nô lệ mỗi khi hắn nặng nhọc lê bước. Tôi gần như không còn muốn lắng nghe bất kỳ ai trên cõi đời này nữa, bao gồm cả chính mình. Một cuộc nổi loạn kinh hoàng nhất mà tôi từng phải đối mặt trong đời. Và đáng buồn thay, dù cuốn sách này không thể dẹp bỏ cuộc nổi loạn kinh hoàng đó, tôi vẫn thầm cám ơn ĐHY Sarah đã viết ra nó, không phải chỉ cho tôi, mà cho những người khác được cùng đọc nó, với một tấm lòng biết ơn. Và cám ơn các tu sĩ dòng Phao-lô thành Chartres Sài Gòn đã dịch nó, cùng với đan viện Trappist Đức Mẹ Sept-Fons hiệu đính. Một cuốn sách rất cần cho thời đại ngày hôm nay. 

Comments

Popular Posts