Tháng 5 tôi đọc

1. LƯỢC SỬ THẾ GIỚI - E.H Gombrich 

"Hãy thử châm lửa đốt một mảnh giấy, và thả xuống miệng giếng. Mảnh giấy sẽ chầm chậm rơi xuống, sâu hơn và sâu hơn mãi. Giờ đây nó đã đi xuống sâu đến nỗi trông chỉ còn như một đốm sao nhỏ xíu trong vực sâu tăm tối. Ký ức của chúng ta cũng giống như mảnh giấy đang cháy ấy. Chúng ta dùng nó để soi rọi vào quá khứ. Bằng cách ấy, chúng ta thắp sáng con đường trở lại thời xa xưa."

Điều thú vị khi đọc sách lịch sử đó là niềm phấn khích được nghe kể chuyện: “Ngày xửa ngày xưa…khi con còn chưa sinh ra…khi bố mẹ còn bé…khi mặt trời và mặt trăng vẫn còn là những vị thần... Lược Sử Thế Giới của E.G Gombrich hứa hẹn làm thoả mãn niềm phấn khích đó của bất kỳ ai. Nó không quá nặng tính học thuật văn chương, nó cũng không khoe khoang về ngôn ngữ màu mè. Bởi vốn dĩ nó được viết ra dành cho các trẻ em Đức. Nó được viết như chuyện kể về một chủ đề cụ thể đồng thời cũng là một tiểu luận ngắn của chính tác giả trong mỗi chương. Giọng văn chân thành và khiêm tốn. Cái tôi rõ ràng, mạch lạc và thông suốt. Sau khi đọc xong tôi đã khao khát viết một cuốn sách sử như E.G Gombrich. Dĩ nhiên nó chỉ là khao khát và ao ước mà thôi. Nhưng rõ nó đã thành công trong tôi. Một cuốn sách tuyệt vời! 

2. TỪ THĂM THẲM LÃNG QUÊN - Patrick Modiano 

"Đang là mười một giờ đêm, tháng Tám, đoàn tàu chậm lại khi đi qua những nhà ga ngoại ô đầu tiên. Những sân ga vắng hoang dưới ánh sáng đèn nê-ông màu tím, nơi ấy người ta mơ những cuộc khởi hành sang Mallorca và những cú đặt cửa tập trung vào số 5 bình vôi." 

Đối với tôi, nhà văn Patrick Modiano là một cái tên khá xa lạ. Tuy nhiên, ông lại là cây bút nổi danh trên thế giới và đã từng nhận giải nobel văn chương. Khi đọc cuốn tiểu thuyết này với zero hiểu biết về tác giả cho tôi cái nhìn trong sáng nhất về văn chương của ông. Một nhà văn Paris với đúng cái chất lãng đãng của nước Pháp hay của người Pháp hay là của chính ông nhỉ? Tôi không thể phân biệt được. 

Một chuyến du hành vào quá khứ hay vào chính ký ức của tác giả? Một cái gì đó rất mơ hồ nhưng cũng đầy nghi hoặc. Là ký ức. Ký ức thì không thể diễn đạt được. Nhưng ký ức có thể mô phỏng. Và nó đã được mô phỏng trong cuốn tiểu thuyết này ngay trong câu chuyện cuộc đời ông. 

Có thể là một câu chuyện kỳ lạ, cũng có thể không. Chàng thanh niên lang thang trên khắp các ngõ hẻm Paris, đi tìm một cái gì đó, một ai đó mà chính chàng ta cũng không thật rõ ràng ngay khi tìm kiếm. Có lẽ là tác giả đã du hành vào ký ức của mình và sống lại những ngày tháng đó chăng?


Comments

Popular Posts