Tháng 2 tôi xem

Đây là vài dòng cảm nhận ngắn về những bộ phim đã xem gần đây. 

1. Three Colors: Blue - Krzysztof Kieślowski (1993)

Đây là phim hay nhất dạo gần đây tôi xem. Phim thật sự xuất sắc! Từng frame hình đều như một bức tranh hoàn chỉnh, ấn tượng mạnh đến nỗi nó in sâu vào tâm trí tôi không phai nhòa. Chuyển động máy, nhịp điệu và cách làm phim châu Âu thật sự khác biệt (nếu so với Hollywood). Đặc biệt là sự tinh tế trong cách truyền tải của đạo diễn. 

2. Spotlight - Tom McCarthy (2015)

Phim này xuất sắc nhất chính là câu chuyện (vài trò biên kịch) và cả cách kể chuyện (vai trò đạo diễn). Các diễn viên cũng diễn rất tốt. Nên không có gì lạ khi phim nhận giải Oscar phim xuất sắc nhất, kịch bản gốc xuất sắc nhất và mấy chục giải khác. Tôi nhớ sau khi xem xong tôi đã thừ người ra mất mấy tiếng, cảm giác lềnh bềnh như chưa thể thoát khỏi câu chuyện phim. Và những suy nghĩ cứ vấn vương mấy ngày sau. Tôi nghĩ chỉ một bộ phim hay mới có khả năng làm được như thế. 

3. Silence - Martin Scorsese (2016)

Phim này cũng là một bộ phim xuất sắc. Lấy bối cảnh ở nước Nhật thời kỳ đạo Thiên Chúa bị bắt bớ, hai linh mục dòng tên đến tìm lại người linh mục cùng dòng đã mất liên lạc và tiếp tục sứ mệnh truyền giáo. 

Bộ phim gây cho tôi ấn tượng bởi một nhân vật vô cùng đặc biệt tên là Kichijiro, và những câu thoại đáng suy ngẫm như "nước Nhật là một đầm lầy" hay "ở trên thế gian này chỗ nào dành cho kẻ yếu đuối." Đây cũng là một bộ phim đáng xem không kém. 

4. HillBilly Elegy - Ron Howard (2020) 

Tôi xem phim này vì Adams Amy, nữ diễn viên yêu thích của tôi. 

Phim về đề tài gia đình, có hai phân đoạn khiến tôi rơi nước mắt. Có lẽ vì hình tượng người mẹ khiến tôi nhớ đến mẹ mình. Song diễn xuất của Amy trong phim này không quá nổi bật và ấn tượng. Tôi chỉ ấn tượng về diễn viên Glenn Close trong vai bà ngoại. Bà diễn cực kỳ xuất sắc. Nếu xem nhiều phim thập niên 1900 thì sẽ thấy bà xuất hiện khắp mọi nơi: Fatal Attraction, Dangerous Liaisons, Reversal of Fortune...

5. I care a lot - J Blakeson (2020) 

Phim này mấy chục phút đầu xem thấy rất đáng kỳ vọng, nhưng càng về sau càng thất vọng. Biên kịch thiên vị nhân vật chính của mình quá nhiều, đến nỗi xem xong thấy tức anh ách. Đầu phim xây dựng nhân vật chính rất "bitchy", và kẻ thù của ả, tên trùm mafia rất đáng gờm. Nhưng đến giữa phim khi cuộc đụng độ xảy ra, tên trùm mafia quá dễ bị hạ gục, còn nữ chính cũng không phải trải qua "impossible mission" để lật ngược thế cờ. Cái chết cuối phim cũng được sắp đặt vô cùng nhảm. Tóm lại, xem cho biết. 

Comments

Popular Posts