3.4 Sự thật nằm trong chi tiết
Chi tiết, chiết xuất của sự thật, mang cuộc sống vào văn chương và tạo ra những điểm kết nối với người đọc. Có những điểm kết nối, ví dụ, một cái khăn trải bàn gấm hoa mang vệt ố sốt nâu…Người phục vụ bàn và cái mục ruồi ở môi trên lẩn trong đám râu đen rậm của ông ta…người phụ nữ có “đôi mắt đen như những trái dâu tằm đen mọng nước” xuất hiện trong thế giới. Sử dụng những chi tiết đặt biệt giống như một con đường, dẫn trí tưởng tưởng của độc giả chìm vào thế giới truyện kể.
Hãy
quan tâm đến chi tiết, những chi tiết thần thánh.
Vladimir
Nabokov
Những
chi tiết kể đáng giá, dù chỉ một thôi, cũng tạo ra mối liên kết với nhân vật,
hoặc địa điểm tốt hơn hàng ngày khía cạnh chung chung. “Cô ấy sẽ không bao giờ chuyển
tới California; cô ấy cần ở nơi cô biết tên những cái cây.” “Ở tuổi 48, cô chỉ
từng có một mối quan hệ nghiêm túc trong đời và chưa bao giờ mua nổi cái mấy giặt
và máy sấy quần áo.”
Khi
viết, cố gắng bắt lấy cái đuôi của chi tiết như màu của bầu trời, mùi không
khí, những vật trong tầm mắt.
Tìm
kiếm từng ngóc ngách và vết nứt trong hình ảnh cho những chi tiết. Dùng các
giác quan để tạo sức nặng và kết cấu cho các chi tiết.
Dĩ
nhiên, hoàn toàn có khả năng khi sử dụng quá nhiều những chi tiết, lún
sâu vào động cơ truyện với những chi tiết trong căn phòng nơi nó diễn ra. Cứ
thoải mái viết về chúng khi bạn đang viết bản nháp thứ nhất. Sau đó chúng ta sẽ viết
lại, chúng ta cắt tỉa, chỉnh sửa, giũa, và giữ lại những chi tiết sắc bén nhất
cho những phần đang viết và lưu lại những cái khác, hoặc trữ chúng trong kho
ghi chú cho những lần khác.
Một trong những hiệu ứng chi tiết khác là đặt tên cho sự vật. Khi bạn đặt tên cho nó, bạn đang kể sự thật. Sông Misouri. Núi Sangre de Cristo. Thứ Năm. Thứ Tư. Whippoorwill. Buổi trưa của Billy.
“Tính cụ thể là sự hào phóng,” ai đó đã từng nói. Hãy trở thành ngòi bút hào phóng; cho những chi tiết như thế chúng là quà tặng dành cho độc giả.
Đời sống nhà văn
Nhà văn và vấn đề đọc
Michael
Dorris viết “đọc bất cứ thứ gì khiến bạn xúc động, làm phiền, sợ hãi, đó là con
đường tiến vào vòng xoáy lớn của nhân loại, quá khứ, hiện tại, và tương lai.”
Philip Roth nói ông đọc mọi lúc khi làm việc. Ông nói đó là cách để giữ rạp xiết mở và nghĩ về công việc trong khi giải lao một chút sau một hồi làm việc với đôi tay.
Raymond
Carver nói ông ấy nghĩ tất cả những nhà văn, đặc biệt những nhà văn trẻ có lẽ muốn
đọc bất cứ cái gì họ có trong tay. Ông ấy cũng nói rằng cuối cùng, mặc dù vậy,
nhà văn trẻ phải chọn một là trở thành nhà văn hai là trở thành người đọc.
Với
Ursula Hegi, đọc và nổi loạn gần như là một trong tuổi dậy thì sớm của cô.
Gretel
Ehrlich nói đọc là thuốc giải độc cho “nỗi cô đơn não nề”. Bà nói đó là cách bảo
vệ chúng ta khỏi những ràng buộc và lề thói xã hội đã quy định cho chúng ta.
"Đọc
có nghĩa là nghi vấn", J.D McClatchy nói “cảm nhận về cái bạn đọc sẽ không kết
thúc cho đến khi bạn hoàn thành những nghi vấn đó cho chính mình.”
Kathleen
Norris biết rằng một cuốn sách tốt đang chờ đợi vào cuối ngày
khiến cho một ngày dài của bà trở nên hạnh phúc hơn.
Rose Macaulay gợi ý một tiếng đọc trong ngày thì tốt hơn là một tiếng đọc trên giường trước khi đi ngủ. Nếu đọc trên giường thìnên là đọc ngay khi thức dậy buổi sáng.
18.3 |
Viết
về lời hứa bị phá bỏ |
19.3 |
Bạn
đang ngồi ghế sau xe taxi. |
20.3 |
Đây
là bản đồ nơi tôi sống |
21.3 |
Viết
về thầy bói |
22.3 |
Viết
về việc đã đi một vòng lớn. |
Comments
Post a Comment