Mất mát là một phần cuộc sống

5.12.2020

Người ta cứ ra rả bên tai:

Mất mát là một phần cuộc sống

Và thời gian sẽ chữa lành tất cả.

Nhưng làm sao chấp nhận đây?

Này tôi ơi, này tôi hỡi!


Trái tim này đau nhói. 

Khi chia tay tình yêu đầu, 

Khi người bạn thân rời bỏ ta, 

Khi gia đình làm ta thất vọng, 

Đến con mèo cũng ra đi. 


Những ký ức này, ai sẽ giữ lại đây? 

Người ta nói: kẻ ở lại sẽ là người đau đớn nhất. 

Nhưng kẻ nào ở lại cũng là kẻ yêu nhiều nhất. 

Tình yêu thì đâu sợ phải chịu thiệt. 

Đau đớn cũng là cái giá của trưởng thành. 


Chúng ta sống trong một thế giới tan vỡ,

Nơi người cha và mẹ nói lời chia tay.

Nơi đứa bạn thân trách móc, thờ ơ.

Nơi tình yêu dẫm nát trái tim.

Và con mèo trở thành nguồn an ủi duy nhất. 


Mất rồi lại có, có rồi lại mất. 

Thế giới như túi ba gang, 

Và nhân duyên là những thỏi vàng. 

Quen rồi đi, đi rồi quen. 

Mỗi người sẽ cùng ta bước chung một chặng đường. 

Chỉ một chặng thôi, hãy nhớ nhé!

Không gì là mãi mãi. 

Con đường chúng ta đi là con đường độc hành. 

Không giống như lúc nhỏ, 

Vẫn thường hứa với nhau,

Chúng ta sẽ là bạn thân mãi mãi. 

Chúng ta sẽ yêu nhau đến tận cùng trái đất. 


Sự vỡ mộng là bài học thứ hai, 

Thực tế đầy thực dụng đập vào mặt ta: 

"Thời nào mà một túp lều tranh hai tim vàng,

Không có tiền, cạp đất mà ăn à?" 

Hay là ta đem trái tim đi cầm ở tiệm vàng? 


Nhưng tôi ơi, hãy nhớ nhé:

Đứng đánh mất niềm tin. 

Tốt đẹp đến với ai cần nó. 

Mãi mãi tin vào một ngày mai tươi sáng,

Là thứ không bao giờ rời bỏ ta. 



Comments

Popular Posts