1.5 Thói quen hằng ngày


Hãy tưởng tượng bạn ngừng đánh răng cho đến khi bạn thật sự muốn làm công việc đó một cách thật nghiêm túc, hay mỗi ngày bạn chờ đợi để được lái xe đi làm cho đến khi bạn thấy mình được truyền cảm hứng để làm việc đó. Okay, nghe có vẻ nhảm nhí khi so sánh như vậy, nhưng mấu chốt là khi cái gì đó trở thành một phần thói quen hằng ngày, bạn sẽ không còn thấy khó khăn khi làm nó, bạn đơn giản là làm nó theo vô thức. Gợi ý ở đây là bạn biến việc viết lách thành một phần trong thói quen như việc đánh răng hay lái xe đi làm.

Điều gì là quan trọng? Sống một cuộc đời tích cực nhất có thể; gặp gỡ nhiều loại người; đi nhiều nơi; làm nhiều loại công việc; chú ý quan sát lắng nghe; cởi mở, ghi nhớ những gì bạn thấy; đọc thật nhiều cuốn sách tốt; và viết mỗi ngày như một thói quen.

Edward Abbey

Salvador Dali, “Persistence of Memory,” 1931
  1. Biến việc viết trở thành thói quen hằng ngày đồng nghĩa với việc viết lách trở nên dễ dàng hơn. Trì hoãn cho đến khi bạn tìm thấy một “thời điểm thích hợp để viết” thường có nghĩa là “bạn sẽ chẳng viết gì cho đến khi cái gì đó xuất hiện”. Hoặc, cơn xì-trét của việc bị ép “phải” viết khiến ý tưởng không thể tuôn trào. Thói quen viết hằng ngày có ý nghĩa rằng khi những ngày nghỉ cuối tuần, dịp lễ, chuyến đi chơi, bạn có thể lưu giữ thời gian đó như một cái thẻ nhớ được thêm vào ổ đĩa A. Và đó là chất liệu thật để bạn viết. 
  2. Khi bạn đặt hẹn một thời gian cụ thể để viết, bạn không còn suy nghĩa vẩn vơ “liệu có nên” hay “phải” viết, hoặc đưa ra lựa chọn “viết hay không viết”; bạn chỉ việc làm nó thôi. Bạn nên trân trọng thời gian viết như là cách bạn trân trọng cuộc hẹn với bác sĩ, đối tác làm ăn, hay bạn bè thân thiết.
  3. Không phải việc nhà văn Ernest Hemingway tin rằng ông bắt tay viết trước khi mặt trời lên khiến bạn cũng phải làm như vậy. Hãy đặt thời gian viết cụ thể vào thời điểm mà bản thân thấy thích hợp, chứ không phải vì ai đó nói bạn nên làm vậy. Nếu bạn là một “chim sơn ca” (morning person), hãy viết vào buổi sáng ngay khi vừa thức giấc. Cứ nằm trên giường đắp chăn mà viết nếu thích. Nhưng nếu bàn cần một vài ngụm cà phê trước khi có thể cầm bút, thì cứ làm vậy. Một vài người chúng ta có thể là “cú vọ” (night person) vì chỉ thích bắt đầu làm việc lúc mười giờ đêm đến sau nửa đêm. Tìm một thời điểm để việc viết có thể diễn ra trôi chảy và tự nhiên, thời điểm cho phép bạn viết thay vì ngồi biên tập. Hãy biến thời điểm đó thành thời điểm luyện viết.
  4. Thời gian viết mỗi ngày cho bạn thấy việc thay đổi tâm trạng và năng lượng lên xuống nhiều như thế nào. Đặc biệt là những lúc bạn cảm thấy bản thân, hoặc việc viết lách rơi vào hố đen. Hãy tự kỷ ám thị rằng: viết mỗi ngày bao gồm nhiều lợi ích hơn bạn có thể tưởng tượng: (a) việc viết sẽ trở nên dễ dàng, (b) bạn sẽ viết nhiều hơn, (c) kỹ năng viết của bạn sẽ phát triển, và (d) bạn nhận ra rằng sau tất cả, bạn là một nhà văn.
"Tôi là người tin rằng chúng ta chỉ nên viết trước khi chúng ta nghĩ mình sẵn sàng" - Joseph Ellis.

24.1

Viết về một sự rời đi

25.1

Cái Bóng

26.1

Miêu tả về tủ quần áo của một người nào đó.

27.1

Viết về cái xe cũ (có thể xe cũ của bạn hoặc là xe bạn mua cũ…)

Dịch và Biên Tập: Mèo Quin

Nguồn: A Writer's Book of Day - Judy Reeves


Comments

Popular Posts